Cảm nghĩ về tác phẩm Cô gió mất tên

Lỡ Gió Mất Tên Xuân Quỳnh là 1 câu chuyện nhẹ nhõm nhưng mà truyền tải được những thông điệp ý nghĩa. Từ đấy, chúng ta cần trau dồi tinh thần và mục tiêu trong cuộc sống hàng ngày phê chuẩn các hoạt động lành mạnh. Để hiểu hơn về chủ đề này, Học Điện Tử Cơ Bản mời các em tham khảo bài văn mẫu Suy nghĩ về công tác của Miss Wind cạn lời Xuống đây. Ngoài ra, làm phong phú thêm vốn hiểu biết của bản thân, các em có thể tham khảo thêm các bài giảng Cô gió đã mất tên.

1. Lược đồ tóm lược gợi ý

2. Khung cụ thể

1. Khai mạc:

– Lời giới thiệu ngắn gọn của tác giả Xuân Quỳnh, tác phẩm Cỏ gió đã mất.

b. Nội dung bài đăng:

* Về Cô Gió:

Tên: Spirit.

– Hình dáng, màu sắc: ko có.

– Hoạt động: Dẫn đường, có lúc nhanh hay chậm tùy thuộc vào thời tiết và hỗ trợ con người (giúp thuyền đi mau lẹ hơn, kéo theo mây để làm mưa làm gió ở những vùng khô hạn).

=> Mọi người tình bạn rất nhiều.

* Cô Gió thường hỗ trợ mọi người:

– Cô Gió giúp Đào:

+ Hoàn cảnh: Ba má đều đi công việc xa, chỉ có 2 bà cháu ở nhà. Thời tiết hot. Khi lâm bệnh, Đạo phải quạt cho bà nội.

+ Cô Gió giúp Đào:

  • Ở phía xa, Ms. Thần linh nghe thấy giọng nói của anh ta và biết tất cả mọi thứ. Anh chối từ lời yêu cầu hỗ trợ bạn mình là Dao: “Sau này! Mình cũng vội sang giúp bạn Đào bên kia 1 chút ”.
  • Nhanh chóng tới hỗ trợ: “Tới cửa sổ bé của Dao nhi ngừng 1 chút rồi thổi 1 hơi vào giường. Vì bệnh nhân ăn quá nhiều sẽ rất gian nguy ”.
  • Giúp đỡ rất niềm nở: “Cô Giờ ở nhà chị Đào cho tới lúc chị Đào khỏi bệnh”.
  • Hãy luôn theo dõi lúc Đào cần: “Khi nào anh cần thì cứ gọi cho em, anh sẽ tới giúp em ngay…”.

– Trò chuyện với bạn hữu của cả 2, sậy và sậy trên bãi biển:

+ Hoàn cảnh: Sau lúc giúp nhỏ Đào, nhỏ vừa đi vừa hát thì gặp.

+ Bạn ngây ngô: “Ai nhưng biết được. Mỗi lúc bạn tới, mọi thành viên trong gia đình chúng tôi đều náo loạn ”.

+ Reed: “Chúng tôi sẽ hát mỗi lúc bạn tới, nếu ko có bạn chúng tôi sẽ rất buồn. Nhưng anh ta sẽ ko được giữ lâu. Bạn nhìn vào bất kỳ nơi nào ngày bữa nay, làn sóng của tình cảm bảo vệ đang chảy.

+ Ms. Gio: Anh đấy ko có thời kì để trò chuyện vì anh đấy phải giúp chú ong bé về nhà.

– Chuyện đưa ong nghệ về nhà:

+ Hoàn cảnh: Trên đường đi, chúng tôi gặp con ong mất tổ, tiếp diễn bay và kêu trời.

+ Trên đường anh đấy đi ngang qua 1 ngôi nhà và bị bắt.

+ Tới lúc đi thì chú Ong cũng ko còn nữa.

* Cô Gió mất tên:

– Hoàn cảnh: Trên đường về Ong vàng, chị Giờ đi ngang qua nhà.

– Anh ta vào nhà nhưng mà ko người nào biết:

  • Mọi người xúm vào hòm lúa ko biết.
  • Anh cảm thấy hơi hụt hẫng, tự nghĩ: “Nếu mình có hình trạng như cái ấm, cái bình hay như ngọn lửa trên bếp, liệu mình có yêu em ko?”.
  • Anh đấy trông thấy những thứ mới: các kênh truyền hình, nhiều dây thừng và núi non. Âm nhạc và giọng hát vẫn thiên nhiên nhưng ko cần sự truyền tải của anh đấy.
  • Cô Gió đi vào cái nồi tối mịt, mùi khét lẹt khiến cô ko chịu nổi kêu lên: “Trời đất ơi! Tối quá, tối quá! Cho tôi ra ngoài”.
  • Bệnh đa xơ cứng. Hu ko biết cô Wind trông như thế nào với cái tên của mình: “Tôi chưa bao giờ nghe tên cô đấy”, “Vậy công tác thích thú của bạn ở đây là gì?”
  • Chị Hu đã khuyên cô đấy nên quay lại những nơi nhưng cô đấy đã hỗ trợ để được đứng tên.

– Thái độ của chị Giờ sau lúc thoát khỏi Hủ: âu sầu quay quanh nghĩ suy “Chắc chị Hư nói đúng, mình bỏ quên tên thật rồi!”.

=> Cảm thấy bất lực và khóc, nhưng mà nước mắt cũng ko có dạng hình và màu sắc, vì thế ko người nào có thể xoa dịu cô.

* Cô Gió đi tìm tên:

– Hoàn cảnh: Sau lúc mất tên, chị Gió hoảng loạn bỏ chạy. Anh chờ đợi sẽ tìm thấy tên mình ở đâu đấy.

– Anh ta bay xuống biển và tìm được công tác của mình:

  • Thổi khói trên ống khói nhà máy.
  • Nó giải phóng ko khí mát lạnh của dòng suối bên bờ cây.
  • Mang hương hoa vào veld.
  • Đưa dây từ hiện trường tới tai trẻ.
  • Xịt vào 2 đai mũ bảo hiểm của thủy thủ. Thổi cờ tung bay là 1 phần của Đức Phật. Gió giúp thuyền chuyển di.
  • Thổi và duyệt mã PIN bé đầy màu sắc trên tay em nhỏ.

=> Cô Wind đã tìm lại được tên của mình.

C. Hoàn thành:

– Khẳng định tầm quan trọng của nội dung tác phẩm Cỏ gió mất tiếng.

3. Tỉ dụ về 1 bài báo

Chủ đề: Em hãy viết 1 bài văn ngắn bộc bạch xúc cảm của mình qua bài văn Cô gió mất tên em.

Gợi ý Bài tập về nhà:

3.1. Mẫu số 1

Ngoài sáng tác thơ, Xuân Quỳnh còn viết truyện cho thiếu nhi. Và các độc giả sẽ cảm thấy rất ấn tượng với truyện “Cô gió mất tên”.

Đây là 1 công trình có kết cấu dễ dàng. Nhưng thông điệp họ gửi đi giúp người đọc rút ra được nhiều bài học hơn. Nhân vật chính trong truyện là Cô Gió – vốn là 1 sự kiện thiên nhiên. Nhưng đối tượng này có những nét tính cách. Mọi việc anh đấy làm đều có ích cho sức khỏe. Anh sẽ đưa thuyền ra khơi hoặc mang theo mây và mưa tới vùng đất khô cằn. Cô đã giúp Đào tắm mát để cô đấy có thể ngủ. Anh đã có 1 cuộc chuyện trò vui vẻ với những người nhà của mình. Anh đấy cũng giúp đưa chú ong bé về nhà.

Câu chuyện trở thành lôi cuốn người đọc hơn lúc 1 cảnh huống bất thần phát sinh. Trong lúc hỗ trợ 1 con ong bị lạc, cô đấy đã vào nhầm nhà. Không người nào biết về sự còn đó của anh ta. Điều đấy khiến anh ta nghĩ, “Nếu tôi có 1 dạng hình giống như 1 cái nồi, 1 cái bình hoặc giống như 1 ngọn lửa trên bếp, tôi có thích nó ko?” Sau cuộc phỏng vấn với Ms. Hừ, cô cảm thấy mình đã mất tên. Ra khỏi nhà, cô quyết định rà soát tên của mình. Anh đã tới với hải phận, vùng sông, vùng cỏ … – nơi anh đã làm việc để cứu sống mình. Anh đấy trông thấy thú vui lúc hỗ trợ những người bao quanh mình. Và anh chỉ thấy rằng tên của mình tới từ những điều cân đối đấy. Tác giả đã dày công kiếm tìm con chữ để dạy cho người đọc 1 bài học trong cuộc sống. Chúng ta cần có bản lĩnh san sẻ và hỗ trợ những người bao quanh. 1 bài học dễ dàng nhưng mà hiệu quả cho tất cả mọi người.

Khi đọc “Cô gió mất tên”, mỗi người đều có những cảm nhận riêng. Nhưng chúng ta đều nhìn thấy thông điệp quan trọng nhưng tác giả muốn truyền tải.

3.2. Mẫu số 2

Xuân Quỳnh là thi sĩ nữ lừng danh. Nhưng ngoài thơ, bạn còn có nhiều truyện viết cho thiếu nhi. 1 trong số đấy là tác phẩm “Cô Gió Mất Tên Em” đã đem lại cho các bạn học trò nhiều ý nghĩ thâm thúy.

Nhân vật chính trong truyện là cô Gió. Anh ta ko có bề ngoài, hoặc màu sắc. Công tác của anh là đi khắp nơi, hỗ trợ những người bao quanh. Em niềm nở hỗ trợ bạn Đào, vui vẻ cùng các bạn bàn luận, lau sậy… Những việc làm của em tuy bé nhưng mà rất đáng trân trọng. B để dù ko có hình hài, ko người nào trông thấy nhưng mà mọi người vẫn thấy anh và yêu quý anh bởi sự tốt bụng và niềm nở của anh.

1 lần nọ, 1 chú ong bé bị lạc trên đường về nhà và nó vô tình lạc vào nhà. Sau lúc trò chuyện với Ms. Huh, anh đấy thừa nhận là anh đấy đã quên tên của mình. Điều đấy khiến anh rất buồn. Anh ta quay quay về điểm tới của mình để lấy tên của mình: “Hút 1 ống khói nhà máy; Thắp nhẹ làn gió mát của suối vào bờ; Nó mang hương hoa cho vùng đồng bằng; Thổi và quay 1 bánh xe pin đầy màu sắc trên tay 1 đứa trẻ… ”. Anh thấy được thú vui lúc hỗ trợ mọi người. Từ đây, chúng ta hiểu được thông điệp nhưng tác giả muốn truyền tải. Trong cuộc sống, chúng ta cần biết san sẻ và hỗ trợ những người bao quanh.

“Cô gió mất tên” là 1 câu chuyện nhẹ nhõm nhưng mà đã giúp người đọc thấy được bài học quý giá trong cuộc sống.

—– Văn bản được dịch và biên dịch —–

.


Thông tin thêm về Cảm nghĩ về tác phẩm Cô gió mất tên

Cô Gió mất tên của Xuân Quỳnh là 1 câu chuyện nhẹ nhõm, nhưng mà lại gửi gắm những thông điệp ý nghĩa. Từ đấy, chúng ta cần có thái độ sống có ý nghĩa mỗi ngày với những việc làm hữu ích. Để hiểu hơn về câu chuyện này, Học Điện Tử Cơ Bản mời các em cùng tham khảo bài văn mẫu Cảm tưởng về tác phẩm Cô gió mất tên dưới đây. Ngoài ra, để làm phong phú thêm tri thức cho bản thân, các em có thể tham khảo thêm bài giảng Cô gió mất tên.

1. Lược đồ tóm lược gợi ý

2. Dàn bài cụ thể

a. Mở bài:

– Giới thiệu đôi nét về tác giả Xuân Quỳnh, tác phẩm Cô Gió mất tên.

b. Thân bài:

* Giới thiệu về cô Gió:

– Tên gọi: Gió.

– Hình dạng, màu sắc: ko có.

– Công tác: Đi lang thang khắp đấy đây, khi nhanh khi chậm tùy thời tiết và hỗ trợ mọi người (tạo điều kiện cho những chiếc thuyền đi mau lẹ hơn, đưa mây về làm mưa trên các miền đất khô cạn).

=> Mọi người rất yêu mến cô.

* Cô Gió hay hỗ trợ mọi người:

– Cô Gió hỗ trợ bạn Đào:

+ Hoàn cảnh: Ba má đều đi công việc vắng, chỉ có 2 bà cháu ở nhà. Trời hot hầm hập. Bà ốm, Đào phải ngồi quạt cho bà.

+ Cô Gió hỗ trợ Đào:

Từ xa cô Gió nghe tiếng và biết hết mọi việc. Cô chối từ cuộc vui để vội đi hỗ trợ bạn Đào: “Lát nữa nhé! Tôi còn vội đi hỗ trợ bạn Đào bên kia 1 chút”.
Nhanh chóng tới hỗ trợ: “Tới cửa sổ bé nhà Đào, cô ngừng lại 1 giây rồi từ từ thổi hơi mát vào giường bà. Vì đối với người ốm nhưng làm mạnh quá thì gian nguy”.
Giúp đỡ rất niềm nở: “Cô Gió quẩn quanh ở nhà Đào cho đến lúc bà Đào khỏi ốm”.
Luôn chuẩn bị lúc Đào cần: “Khi nào bạn cần, bạn cứ gọi tôi, tôi sẽ tới giúp bạn ngay…”.

–  Cuộc chuyện trò với các bạn ngô, lau, sậy trên bãi:

+ Hoàn cảnh: Sau lúc giúp nhỏ Đào, đang vừa đi vừa hát thì gặp.

+ Các bạn ngô: “Ai nhưng chả biết cô. Mỗi lần cô tới là tất cả họ hàng nhà ngô chúng em xôn xao cả lên”

+ Các bác lau sậy: “Cứ cô tới là chúng tôi mới hát, ko có cô chúng tôi buồn lắm ấy. Nhưng có bao giờ giữ được cô lâu đâu. Chỗ nào cũng cần tới cô nên cô cứ đi luôn”.

+ Cô Gió: chưa kịp chuyện trò vì phải đi hỗ trợ chú Ong bé về nhà.

– Chuyện đưa Ong vàng về nhà:

+ Hoàn cảnh: Gặp ở trên đường, chú ong lạc đàn, cứ bay vơ vẩn nhưng khóc mãi.

+ Trên đường đi, cô chui qua 1 ngôi nhà và bị mắc kẹt.

+ Tới lúc cô thoát được ra thì chú Ong đã ko còn ở đấy nữa.

* Cô Gió đánh mất tên:

– Hoàn cảnh: Trên đường đưa Ong vàng về, cô Gió chui qua 1 ngôi nhà.

– Cô vào nhà nhưng mà ko người nào biết tới:

Mọi người quây quần bên mâm cơm ko biết cô vào.
Cô cảm thấy hơi buồn, lòng thầm nghĩ: “Nếu mình có hình trạng chi tiết như cái ấm, cái lọ hoa hoặc như ngọn lửa trên bếp thì có phải thích ko”.
Cô thấy những điều mới lạ: Đài truyền hình, nhiều dây dợ và núi bấm nhùng nhằng. Tiếng đàn, hát vẫn thiên nhiên vang lên ko cần cô truyền đi.
Cô Gió chui vào chui vào 1 cái hũ tối mịt, mùi hôi bốc lên sặc sụa và chẳng thể chịu nổi phải kêu lên: “Trời ơi! Tối quá, tối quá! Cho tôi ra với”.
Chị Hũ ko biết tới sự hiện ra và cái tên của cô Gió: “Tôi chưa nghe tên bao giờ”, “Thế công tác của cô là gì nhưng cô lại mò mẫm vào đây?”
Chị Hũ khuyên cô trở lại những nơi nhưng cô hữu ích để tìm lại tên của mình.

– Tâm cảnh cô Gió sau lúc thoát khỏi Hũ: lòng buồn chán quẩn quanh nghĩ suy “Có lẽ chị Hũ nói đúng, mình đã quên mất mất tên thật rồi!”.

=> Cảm thấy bất lực nhưng khóc òa lên nhưng mà nước mắt cũng ko có dáng hình màu sắc nên ko 1 người nào biết tới để xoa dịu cô.

* Cô Gió đi tìm lại tên:

– Hoàn cảnh: Sau lúc bị mất tên, cô Gió hoảng hốt bay đi. Cô mang chờ đợi tìm thấy tên mình ở 1 nơi nào đấy.

– Cô bay tới mặt biển, tìm lại được công tác của mình:

Thổi các ngọn khói bay trên tầng ống khói nhà máy.
Tỏa hơi mát của dòng suối ra bờ cây.
Đưa mùi thơm của hoa tràn ra đồng cỏ.
Đưa tiếng gọi ra xa đồng ruộng, tới tai em nhỏ.
Thổi bay phơi phới 2 dải mũ thủy thủ. Thổi lá cờ bay lật phật. Gió giúp thuyền ra khơi.
Thổi quay tít cái chong chóng bé sặc sỡ trên tay em nhỏ.

=> Cô Gió đã tìm lại được tên gọi của mình.

c. Kết bài:

– Khẳng định lại trị giá nội dung của tác phẩm Cô Gió mất tên

3. Bài văn mẫu

Đề bài: Em hãy viết 1 bài văn ngắn nêu cảm tưởng về văn bản Cô gió mất tên.

Gợi ý làm bài:

3.1. Bài văn mẫu số 1

Kế bên sáng tác thơ ca, Xuân Quỳnh cũng viết truyện cho thiếu nhi. Và người đọc chắc hẳn sẽ cảm thấy ấn tượng nhất với truyện “Cô Gió mất tên”.

Đây là 1 tác phẩm có tình tiết khá dễ dàng. Nhưng thông điệp được gửi gắm qua đấy lại giúp người đọc có thêm bài học cho bản thân. Nhân vật chính trong truyện là cô Gió – vốn là 1 hiện tượng thiên nhiên. Nhưng đối tượng này lại mang những đặc điểm của con người. Mọi công tác cô làm đều hữu ích cho cuộc sống. Cô đưa những con thuyền ra khơi xa hay đem mây và mưa về trên những mảnh đất khô cạn. Cô giúp Đào quạt mát cho bà yên giấc ngủ say. Cô chuyện trò say sưa với họ hàng nhà lau. Cô còn hỗ trợ đưa chú ong bé về nhà.

Câu chuyện trở thành lôi cuốn người đọc hơn lúc 1 cảnh huống bất thần xảy ra. Khi giúp chú ong bé bị lạc, cô vô tình đi vào 1 ngôi nhà. Chẳng có người nào biết tới sự có mặt của cô. Điều đấy khiến cô thầm nghĩ: “Nếu mình có hình trạng chi tiết như cái ấm, cái lọ hoa hoặc như ngọn lửa trên bếp thì có phải thích ko”. Sau cuộc chuyện trò với chị Hũ, cô cảm thấy mình đã đánh mất tên gọi. Cô rời khỏi ngôi nhà, quyết định đi tìm tên của mình. Cô tới với mặt biển, dòng sông, đồng cỏ… – nơi cô đã làm việc giúp ích cho đời. Cô nhìn thấy niềm hạnh phúc lúc được hỗ trợ những người bao quanh. Và cô chợt nhìn thấy tên gọi của mình có được chính nhờ những việc ý nghĩa đấy. Tác giả đã xây dựng cụ thể đi tìm lại tên gọi để gửi gắm cho người đọc bài học về cuộc sống. Chúng ta cần phải biết san sẻ, hỗ trợ mọi người bao quanh. Quả là 1 bài học dễ dàng nhưng ý nghĩa với mỗi người.

Khi đọc “Cô Gió mất tên”, mỗi người đều có những cảm nhận riêng. Nhưng chúng ta đều nhìn thấy được thông điệp quý giá nhưng nhà văn muốn gửi gắm.

3.2. Bài văn mẫu số 2

Xuân Quỳnh là 1 nữ nhà thơ lừng danh. Nhưng kế bên những bài thơ, chị còn có nhiều câu chuyện viết cho thiếu nhi. 1 trong số đấy là tác phẩm “Cô Gió mất tên” đã đem lại cho người đọc nhiều ấn tượng thâm thúy.

Nhân vật chính trong truyện là cô Gió. Cô ko có dáng hình, hay màu sắc chi tiết. Công tác của cô là đi tới khắp mọi nơi, hỗ trợ những người bao quanh. Cô niềm nở hỗ trợ bạn Đào, cô vui vẻ chuyện trò với các bạn lau, sậy… Những việc làm của cô tuy bé nhỏ nhưng mà thật đáng trân trọng. B ởi vậy nhưng dù ko có dáng hình, chẳng người nào trông thấy nhưng mà mọi người vẫn nhìn thấy và yêu mến cô vì sự tốt bụng, niềm nở của cô.

Trong 1 lần đứa chú ong bé bị lạc đường về nhà, cô vô tình lạc vào 1 ngôi nhà. Sau cuộc trò chuyện với chị Hũ, cô nhận đã quên mất mất tên gọi của mình. Điều đấy khiến cô cảm thấy hết sức buồn phiền. Cô quay về những nơi mình đã từng đi qua để tìm lại tên gọi của mình: “Thổi các ngọn khói bay trên tầng ống khói nhà máy; Tỏa hơi mát của dòng suối ra bờ cây; Đưa mùi thơm của hoa tràn ra đồng cỏ; Thổi quay tít cái chong chóng bé sặc sỡ trên tay em nhỏ…”. Cô nhìn thấy niềm hạnh phúc lúc được hỗ trợ mọi người. T ừ đây, chúng ta hiểu ra thông điệp nhưng tác giả muốn gửi gắm. Trong cuộc sống, chúng ta cần biết san sẻ và hỗ trợ mọi người bao quanh.

“Cô Gió mất tên” là 1 câu chuyện nhẹ nhõm, nhưng mà lại giúp người đọc nhìn thấy 1 bài học thật quý giá trong cuộc sống.

—–Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp—–

Kể lại truyện Đeo nhạc cho mèo

1728

Phân tích truyện Đeo nhạc cho mèo

2056

Phát biểu cảm tưởng của em lúc đọc truyện Ếch ngồi đáy giếng

2760

Phân tích truyện Ếch ngồi đáy giếng

5098

Nhập vai 1 người thầy tướng trong truyện Thầy bói xem voi và kể lại câu chuyện

12811

Nhập vai người quản tượng trong truyện Thầy bói xem voi và kể lại câu chuyện

6508

[rule_2_plain] [rule_3_plain]

#Cảm #nghĩ #về #tác #phẩm #Cô #gió #mất #tên


  • Tổng hợp: Học Điện Tử Cơ Bản
  • #Cảm #nghĩ #về #tác #phẩm #Cô #gió #mất #tên

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button