Cảm nhận về cái kết của truyện Cô bé bán diêm

1 thí dụ về 1 bài báo Cảm tưởng về phần cuối của Cô nhỏ bán diêm dưới đây nhằm giúp người học đoàn luyện và tăng lên kĩ năng viết văn của mình để có thể cảm thu được tác phẩm viết văn đã học thật hay và thành thục. Ngoài ra, bài văn mẫu này còn giúp các em hiểu được thông điệp rõ ràng từ truyện Cô nhỏ bán diêm nhưng tác giả gửi gắm. Tôi kì vọng các bạn đã viết tốt! Ngoài ra, để làm phong phú thêm vốn kiến ​​thức của mình, các em có thể tham khảo thêm các câu chuyện văn mẫu Làm như 1 cô nhỏ bán diêm kể 1 câu chuyện với 1 chấm dứt khác.

1. Lược đồ tóm lược gợi ý

2. Khung cụ thể

1. Khai mạc:

– Giới thiệu tác giả, tác phẩm

– Giới thiệu phần kết luận về cái kết bi thương của đứa trẻ vào trò chơi.

b. Nội dung bài đăng:

* Giới thiệu cảnh ngộ của cô nhỏ bán diêm:

– Nhà nghèo, mồ côi, cái chết của bà nội khiến gia đình khánh tận.

– Tôi phải bán diêm để kiếm tiền

– Anh đấy thường bị cha đánh đập và bạo hành nếu anh đấy chẳng thể bán diêm.

* Về phần kết của truyện:

– Tôi đã có 1 cái chết bi thương – Tôi chết vì cảm lạnh nhưng mà vẫn có đôi má mềm và đôi môi cười khiến người đọc ko tự chủ được nhưng sững sờ, rúng động và khó hiểu trước cái kết đau khổ của con người.

* Cuối truyện, tác giả phê phán sự hững hờ, ko khoan thứ của tập thể:

– Người trước nhất phê phán cha cô gái, 1 người cha ác nghiệt, đang tâm, vừa chăm con vừa bóc lột, hành hung. Ấy là sự tha hóa, sa đọa của hành vi con người.

– Không những thế, chính tập thể cũng ko ân cần và ko ân cần tới tôi. Họ chẳng thể sắm cho anh ta 1 bao diêm hay cho anh ta bất kỳ thứ gì, nhưng họ chỉ ân cần tới bản thân mình. Khi nhận ra xác cô gái trên hè phố, sự hững hờ của chúng tôi càng khiến chúng tôi giận dữ hơn lúc họ chỉ dễ dãi tung ra câu xanh rờn “Chắc ấm rồi!”.

* Tính cách của tác giả:

– Bi cảm và xót xa cho cái kết thụ động của cô nhỏ trò chơi.

– Đồng cảm với những mong ước, khát vọng giản dị, tâm thành của tuổi xanh.

– Đề cao và phê phán sự hững hờ, hững hờ, vô cảm của các phân khúc trong xã hội.

– Chiến đấu để giải phóng cô gái bé bằng cách đoàn viên cô với bà của cô trên Thiên đường, dưới sự bảo vệ của Chúa.

C. Hoàn thành:

– Bảo đảm được tầm quan trọng của tác phẩm: “Cô Gái Bán Gấm” là 1 tác phẩm gây xúc động thâm thúy cho các em học trò về hoàn cảnh đáng buồn của 1 người trẻ trước 1 xã hội vô cảm.

– Liên quan tới chủ nghĩa nhân đạo trong văn chương: Tác phẩm đề đạt tấm lòng nhân đạo cao cả của tác giả.

3. Tỉ dụ về 1 bài báo

Chủ đề: Viết 1 câu chuyện ngắn về đoạn kết của Cô nhỏ bán diêm.

Gợi ý Bài tập về nhà:

3.1. Mẫu số 1

Ai đã từng đọc tác phẩm “Cô nhỏ bán diêm” của Andersen người Đan Mạch sẽ chẳng thể nào quên những cuộc tranh tài bé nhỏ nổ ra trong cơn ác mộng đêm giao thừa giá lạnh trùng với toàn cầu mộng đẹp của 1 cô nhỏ nghèo. Câu chuyện đã chấm dứt, nhưng mà sức mạnh kỳ diệu của những giấc mơ tốt đẹp vẫn còn lấp đầy tâm não người đọc và người nghe bởi cách kể và cách diễn giải cực kỳ quyến rũ của tác giả.

Hoàn thành câu chuyện là sự dị biệt giữa không gian sống vui vẻ và cái chết đau khổ của 1 đứa trẻ ham chơi. Vào đêm giao thừa, tôi chết vì đói và lạnh. Hình ảnh hiện ra “với đôi má đặc sắc và đôi môi cười”. Sáng hôm sau, tuyết phủ đầy mặt đất, và lúc mặt trời mở đầu mọc, bầu trời trong xanh, và mọi người ra khỏi nhà vui vẻ. Trước sự vui tươi và phấn chấn của mọi người, thầy đã chết ở 1 góc tường, nằm giữa que diêm đã hằn sâu trong lòng học sinh. Đây là 1 kết luận lạ mắt và khác hẳn với những câu chuyện thần thoại hư cấu. Nếu câu chuyện cổ tích là 1 chấm dứt có hậu và đối tượng sẽ tìm được hạnh phúc ở đời thực thì câu chuyện “Cô nhỏ như con” lại là 1 cái kết buồn và bi thương với 1 chấm dứt ko mấy tốt đẹp. , của cải con bán bằng nhau. Nhưng tài năng của Andersen là trình bày sự đau khổ nhưng ko nêu lên nỗi đau khổ, thảm sầu của cuộc đời đối tượng. Bởi đứa trẻ chết đi trong thú vui sướng và thỏa mãn khôn nguôi lúc được bà nội mến thương, chở che. Từ đấy về sau, tôi sống với anh đấy mãi mãi. Trong cụ thể lúc chết, má vẫn hồng, môi vẫn cười. Và chỉ có cái chết mới đánh tháo được những âu sầu của cuộc đời và hạnh phúc chỉ tới lúc chết đi “đôi môi cười”. Điều xuất sắc hơn nữa là ko người nào biết được thú vui và hạnh phúc của mình lúc được cùng người bà mến thương của mình bay về với Chúa nhân hậu. Tác giả Andersen là người độc nhất vô nhị hiểu và cảm kích vì tấm lòng của ông đã thuộc về những con người nghèo nàn, xấu số trong cuộc sống. Cái kết đấy vẫn còn làm ấm lòng người học sinh, soi rọi những trị giá thâm thúy nhất. Đối lập với nỗi xấu số tột bực của đứa trẻ là sự bất cẩn của toàn cầu.

Điều đáng tiếc về cái chết của 1 cô gái trẻ để mô phỏng sự hững hờ của trần giới. Khi nhận ra những trò chơi nửa chừng đấy, người ta lạnh sống lưng, xúc động, thiếu thốn tình cảm, chỉ thốt lên 1 câu lạnh lùng: “Chắc nó muốn hâm!”. Chính trong cái xã hội vô cảm, ko tình yêu này, tác giả Andersen đã viết nên câu chuyện để gửi gắm những tâm sự sâu kín nhất của nhân loại. Phần nào nói lên nỗi niềm day dứt khôn nguôi trong cô trò trò đặc trưng và căn số của những con người khốn khổ trong toàn xã hội, cũng như để xoa dịu, an ủi nỗi đau của họ. Phần các bạn cũng là để chỉ trích, phê phán những hành vi khinh thường tình cảm của con người trong xã hội.

Hình ảnh cái chết của 1 cô gái luôn là 1 hình ảnh rất xúc động, dù tác giả đã mô tả đôi má tỏa sáng và đôi môi cười. Ngay cả lúc cô đấy đóng trang, hình ảnh của cô nhỏ bán diêm vẫn còn mãi trong lòng mọi người đọc câu chuyện này.

3.2. Mẫu số 2

Truyện “Cô nhỏ bán diêm” là tác phẩm kinh điển của Andersen. Dưới ngòi bút thơ mộng của tác giả, 1 cô nhỏ mô phỏng đã phải thiệt mạng.

Đứa nhỏ đã chết, nhưng mà đôi má vẫn hồng hào và nụ cười trên môi. Hình ảnh cái chết của cô rất đẹp, nó lột tả được thú vui sướng và toại nguyện của 1 cô gái trẻ. Có nhẽ tôi đã có hòa bình, bởi vì tôi là người độc nhất vô nhị sống trong huy hoàng và kỳ diệu. Cái chết của đứa trẻ chơi vơi trình bày tấm lòng nhân đức, nhân đức của tác giả đối với căn số của những đứa trẻ, đấy là sự đồng cảm, mến thương và trân trọng toàn cầu tâm linh. Cái chết của 1 đứa trẻ thật kinh hồn, đấy là cái chết đớn đau tới tan tành cõi lòng của 1 học trò. Tôi chết trong 1 đêm giao thừa giá lạnh, tôi ngủ ngoài đường vào sáng mùng 1 lúc mọi người vui vẻ ra khỏi nhà, đi ngang qua nhưng ko người nào chú ý. Tôi chết vì lạnh, vì đói trong góc, đấy là 1 cái chết đớn đau, nhưng mà sẽ có sự bình an trong tâm hồn. Như vậy, bằng ngòi bút giàu tình cảm của tác giả, với cái chết của 1 cô gái trẻ chuẩn mực, tác giả muốn tố giác sự phê phán của dư luận về sự hững hờ lạnh lùng trước những xấu số của những người nghèo nàn, thiếu thốn, nhất là những người nghèo nàn, xấu số. giữa trẻ bé. . Cùng lúc, tác giả muốn nhắn gửi tới bạn đọc. Nghĩa là chúng ta chẳng thể san sớt tình mến thương nếu ko gay gắt, thiếu hiểu biết trước nỗi đau xấu số, đớn đau của ấu thơ. Cái chết của Ngài sẽ luôn chạm tới trái tim của các đồ đệ, thức tỉnh chúng ta về tình người.

Khuôn mặt đấy sẽ còn làm phiền lòng nhiều bạn đọc thích thú truyện. Cô gái chết đi trong thú vui sướng, bao dong, tha thứ. Anh mỉm cười giã biệt mọi thứ, tha thứ cho mọi thứ: những lời nhiếc mắng, đánh đập, những con người lạnh lùng và vô cảm… Anh ra đi như 1 thiên thần, sau bao âu sầu. Theo lẽ đấy, chấm dứt của truyện là 1 hạnh phúc, ấm áp, riêng tây. Andersen ko dùng đôi cánh hình dung của mình để chạy trốn, nhưng cúi đầu trước thực tiễn đau thương của cuộc sống, để thông cảm và mến thương những kết luận xấu số, để nhận ra và trân trọng những mong ước trong trắng.

Cái hay của cấu kết ko chỉ ở chỗ người đọc thấy được cả 1 xã hội Đan Mạch ko có tình yêu nào có thể lên án nhưng còn trình bày tấm lòng nhân đức của tác giả: “… nhưng mà ko người nào biết được những điều này. đã thấy, nhất là sự kiện huy hoàng, lúc 2 người bay cao mừng đầu 5 ”. Tác giả đã cho đứa trẻ nhận ra những cảnh huy hoàng, 1 thú vui đầu 5 nhưng đứa trẻ ko thừa hưởng lúc còn sống. Có thể nói, đoạn kết đầy ắp phong cách và tình thương của Andersen dành cho căn số của những cô gái đáng thương lúc còn là 1 đứa trẻ ham chơi.

Cái kết của truyện “Cô Gái Bán Dâm” thật hay, hay và có mục tiêu. Cũng là chấm dứt, nhưng mà nếu “Lão Hạc” là Nam Cao, câu chuyện chấm dứt bằng cái chết bi thương của lão Hạc, thì ở câu chuyện này, tác giả lại mở ra nhiều tổ chức, nhiều nghĩ suy cho người đọc. . Có thể nói, 1 câu chuyện có 1 cái kết mở, vừa vui vừa buồn và đầy ý nghĩa nhân bản.

—– Văn bản được dịch và biên dịch —–

.


Thông tin thêm về Cảm nhận về cái kết của truyện Cô bé bán diêm

Bài văn mẫu Cảm nhận về cái kết của truyện Cô nhỏ bán diêm dưới đây nhằm giúp các em đoàn luyện và tăng lên kỹ năng viết bài văn cảm nhận về 1 tác phẩm văn chương đã học hay và thông minh nhất. Kế bên đấy, bài văn mẫu này còn giúp các em hiểu được thông điệp ý nghĩa từ truyện Cô nhỏ bán diêm nhưng nhà văn gửi gắm. Chúc các em sẽ có được những bài văn thật hay nhé! Ngoài ra, để làm phong phú thêm tri thức cho bản thân, các em có thể tham khảo thêm bài văn mẫu Nhập vai cô nhỏ bán diêm kể lại câu chuyện theo 1 chấm dứt khác.

1. Lược đồ tóm lược gợi ý

2. Dàn bài cụ thể

a. Mở bài:

– Giới thiệu về tác giả, tác phẩm

– Giới thiệu đoạn kết về kết cuộc thương tâm của em nhỏ bán diêm.

b. Thân bài:

* Giới thiệu cảnh ngộ cô nhỏ bán diêm:

– Nhà nghèo, mồ côi mẹ, bà mất khiến gia đình vỡ nợ, sa sút

– Phcửa ải đi bán diêm kiếm tiền

– Thường xuyên bị bố đánh đập, hành hung nếu ko bán được diêm.

* Về chấm dứt truyện:

– Em đã đón chờ 1 cái chết thương tâm – chết vì giá rét nhưng mà đôi má vẫn hồng hào và đôi môi đang mỉm cười khiến người đọc ko khỏi sững sờ, xúc động và lặng người trước căn số đáng thương của con người.

* Thông qua chấm dứt truyện, tác giả lên án sự hững hờ, vô cảm của xã hội:

– Người đáng lên án trước nhất đấy chính là cha của cô nhỏ, 1 người cha gian ác, đang tâm, chẳng thể lo nổi cho con mình còn bóc lột, hành hung cô nhỏ 1 cách tàn nhẫn. Ấy chính là sự tha hóa, băng hoại về đạo đức con người.

– Không chỉ vậy, chính xã hội cũng hững hờ, vô cảm với em. Họ chẳng thể sắm cho cô nhỏ lấy nổi 1 bao diêm hay cho cô nhỏ bất kỳ 1 thứ gì nhưng chỉ ân cần tới bản thân mình. Khi thấy xác cô nhỏ bên đường, sự vô tâm lại càng khiến ta giận dữ lúc họ chỉ buông 1 câu xanh rờn “Chắc nó muốn sưởi ấm!”.

* Tấm lòng nhân đạo của tác giả:

– Đồng cảm, thương xót trước căn số xấu số của cô nhỏ bán diêm

– Đồng cảm với những mong ước, khao khát giản dị, tâm thành của con người bé nhỏ.

– Lên án, tố giác sự thơ ơ, vô tâm, vô cảm của 1 lớp người trong xã hội.

– Hướng tới sự đánh tháo cho cô nhỏ bằng cách cho cô đoàn viên với bà của mình trên Thiên đường, dưới sự bảo vệ của Chúa.

c. Kết bài:

– Khẳng định lại trị giá tác phẩm: “Cô nhỏ bán diêm” là tác phẩm gây xúc động mạnh cho người đọc với cảnh ngộ đáng thương của con người bé nhỏ trước xã hội vô cảm.

– Liên hệ tới chủ nghĩa nhân đạo trong văn chương: Tác phẩm trình bày tấm lòng nhân đạo cao cả của nhà văn.

3. Bài văn mẫu

Đề bài: Em hãy viết 1 bài văn ngắn cảm nhận về cái kết của truyện Cô nhỏ bán diêm.

Gợi ý làm bài:

3.1. Bài văn mẫu số 1

Ai đã từng đọc “Cô nhỏ bán diêm” của nhà văn Đan Mạch An-đéc-xen hẳn sẽ chẳng thể nào quên những ánh lửa diêm bé nhoi bùng lên giữa đêm giao thừa giá rét gắn với 1 toàn cầu ảo tưởng thật đẹp của cô nhỏ nghèo nàn. Truyện đã chấm dứt nhưng mà sức ám ảnh của những giấc mơ tuyệt đẹp vẫn đầy ắp trong tâm não người đọc, người nghe qua những lời kể và sự mô tả cực kỳ cuốn hút của nhà văn.

Hoàn thành câu chuyện là sự đối lập giữa cảnh đời vui vẻ và cái chết bi thương của em nhỏ bán diêm. Trong đêm giao thừa, vì quá đói rét nên em đã chết. Hình ảnh xuất hiện “với đôi má phấn và đôi môi đang mỉm cười”. Sáng hôm sau tuyết phủ kín mặt đất, lúc mặt trời mở đầu lên, bầu trời xanh nhạt, mọi người ra khỏi nhà vui vẻ. Trước sự vui sướng, hào hứng của mọi người, em đã chết ở 1 xó tường, nằm giữa những que diêm đã quẹt làm xoáy sâu vào tâm can người đọc. Đây là 1 chấm dứt cực kỳ lạ mắt và khác hoàn toàn với chấm dứt của truyện cổ tích. Ví như truyện cổ tích là 1 chấm dứt có hậu và đối tượng sẽ tìm thấy hạnh phúc ngay trong chính cuộc sống thực tại thì truyện “Cô nhỏ bán diêm” lại là 1 chấm dứt đầy thảm kịch, chua xót cho căn số nghèo nàn, xấu số của em nhỏ bán diêm. Nhưng cái tài của An-đéc-xen là mô tả thảm kịch nhưng ko gợi ra bi thương và nỗi buồn của cuộc đời đối tượng. Bởi vì em nhỏ ra đi trong hạnh phúc vô hạn và sự toại nguyện lúc em được bà rất đỗi mến thương, chở che. Từ đấy, em mãi mãi được sống bên bà. Qua cụ thể em chết má vẫn hồng, môi vẫn nở nụ cười tác giả muốn khẳng định 1 điều em nhỏ chưa chết vì em đã từ dã hiện thực đắng cay, ám muội, phũ phàng để bước sang 1 toàn cầu khác tươi đẹp hơn. Và chỉ có cái chết mới đánh tháo nỗi khổ của cuộc đời và hạnh phúc chỉ tới lúc em chết đi “môi mỉm cười”. Điều diệu kì hơn thế nữa nhưng ko người nào biết được chính là thú vui sướng hạnh phúc với em lúc ở bên bà đầy mến thương bay lên về với Thượng đế chí nhân. Chỉ có nhà văn An-đéc-xen mới thấu hiểu và trân trọng bởi tấm lòng ông đã thuộc về những con người nghèo nàn, xấu số trong cuộc đời. Hoàn thành đấy vẫn là thảm kịch day dứt ám ảnh trái tim người đọc, rạng ngời trị giá nhân bản thâm thúy. Đối lập với sự xấu số tột bực của em nhỏ là sự hững hờ của thiên hạ.

Đối lập với sự xấu số trong cái chết của cô nhỏ bán diêm chính là sự hững hờ của thiên hạ. Khi nhận ra những que diêm cháy dở kia, con người ta phát triển thành lạnh lùng, vô cảm, thiếu tình thương, chỉ thốt ra được 1 câu lạnh lùng: “Chắc nó muốn sưởi ấm!”. Chính trong xã hội vô cảm, thiếu tình thương giữa con người với con người này, nhà văn An-đéc-xen đã sáng tác truyện này để gửi gắm những tư tưởng nhân bản thâm thúy. 1 phần để bộc bạch niềm thương tiếc vô bờ với cô nhỏ bán diêm nói riêng và căn số của những con người khốn khổ trong xã hội khái quát, cũng như xoa dịu và an ủi nỗi đau của họ. 1 phần cũng là để lên án và tố giác sự vô tâm của những con người thiếu tình cảm trong xã hội.

Hình ảnh về cái chết của cô nhỏ bán diêm luôn là hình ảnh xúc động nhất, dù cho nhà văn đã mô tả đôi má phấn và đôi môi đang mỉm cười. Dù có khép lại trang sách thì hình ảnh của cô nhỏ bán diêm vẫn còn đọng lại trong tâm hồn tất cả những người nào đọc truyện.

3.2. Bài văn mẫu số 2

Truyện “Cô nhỏ bán diêm” là 1 tác phẩm điển hình của An-đéc-xen. Dưới ngòi bút đầy chất thơ của nhà văn, cô nhỏ bán diêm đã phải chết.

Em nhỏ đã chết nhưng đôi má vẫn hồng và đôi môi đang mỉm cười. Hình ảnh cái chết đó thật đẹp đã trình bày sự hạnh phúc, toại nguyện của cô nhỏ. Có nhẽ em đã thanh thản, tại nguyện vì chỉ mình em được sống trong những điều huy hoàng, diệu kì. Cái chết của em nhỏ bán diêm trình bày tấm lòng nhân đức, bác ái của nhà văn dành cho căn số ấu thơ, đấy là sự thông cảm mến thương và trân trọng toàn cầu tâm hồn. Thực tế em nhỏ đã chết rất khổ thân, đấy là cái chết bi thương, làm nhức nhói trong lòng người đọc. Em đã chết trong đêm giao thừa rét mướt, em nằm ngoài đường sáng mùng 1 đầu 5 khi mà mọi người vui vẻ ra khỏi nhà, kẻ qua người lại nhưng chẳng phải người nào ân cần tới em. Em đã chết vì lạnh, vì đói ở 1 xó tường, đấy là cái chết đớn đau nhưng mà cứng cáp sẽ thanh thản về tâm hồn. Như vậy, bằng ngòi bút bác ái lãng mạn của nhà văn, qua cái chết của cô nhỏ bán diêm tác giả muốn tố giác phê phán xã hội hững hờ lạnh lùng với những nỗi xấu số của những người nghèo nàn xấu số, đặc trưng đối với ấu thơ. Cùng lúc, nhà văn còn muốn gửi gắm thông điệp đến người đọc. Ấy là hãy biết san sớt mến thương đừng phũ phàng hoặc vô tình trước nỗi đau xấu số, đắng cay của các em nhỏ. Cái chết của em sẽ mãi ám ảnh trong lòng người đọc, khơi dậy cho ta về tình mến thương con người.

Khuôn mặt đấy sẽ còn ám ảnh nhiều bạn đọc yêu quý câu chuyện. Cô nhỏ ra đi trong thú vui, sự bao dong, tha thứ. Cô mỉm cười giã từ tất cả, tha thứ tất cả: những lời chửi mắng thậm tệ, những trận đòn roi, những sự lạnh lùng vô cảm của con người… Cô nhỏ ra đi tựa như 1 thiên thần, sau lúc chịu đựng những đọa đày trần giới đã được trở về với Chúa, về nước thiên đường. Ở bình diện đấy, chấm dứt câu chuyện là 1 cái kết có hậu, ấm áp và đầy tính nhân bản. An-đéc-xen đã ko dùng đôi cánh hình dung để thoát ly nhưng cúi sát xuống hiện thực thảm khốc của cuộc sống, để thông cảm và mến thương những căn số xấu số, để trông thấy và trân trọng những mong ước trong trắng, thánh thiện của con người.

Cái hay của đoạn kết ko chỉ là người đọc được chứng kiến cả xã hội Đan Mạch đương thời tàn nhẫn thiếu tình thương từ đấy lên án, nhưng còn cho thấy tấm lòng bác ái của nhà văn: “… nhưng mà chẳng người nào biết những cái diệu kì em đã nhận ra, nhất là cảnh huy hoàng khi 2 bà cháu bay lên để đón lấy những thú vui đầu 5”. Nhà văn đã cho em nhỏ được nhận ra những cảnh huy hoàng, những thú vui đầu 5 nhưng khi còn sống em nhỏ ko thừa hưởng. Có thể nói rằng, đoạn kết truyện ngập tràn tấm lòng nhân đạo và tình mến thương của An-đéc-xen dành cho căn số của những cô nhỏ nghèo nàn như em nhỏ bán diêm.

Hoàn thành truyện “Cô nhỏ bán diêm” thật đẹp, thật hay và ý nghĩa. Cũng là chấm dứt, nhưng mà giả dụ ở “Lão Hạc” của Nam Cao, truyện chấm dứt với cái chết đớn đau và bi thảm của lão Hạc thì ở truyện này, nhà văn đã mở ra cho người đọc nhiều liên tưởng, nhiều nghĩ suy mới. Có thể nói rằng, truyện có chấm dứt mở, vừa có hậu vừa ko có hậu và đầy ý nghĩa nhân bản.

—–Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp—–

Cảm tưởng về hình ảnh ngọn lửa diêm trong truyện Cô nhỏ bán diêm

190

Hóa thân vào những que diêm kể lại câu chuyện Cô nhỏ bán diêm

214

Nhập vai người chứng kiến kể lại câu chuyện Cô nhỏ bán diêm của An – đéc – xen

10140

Kể thông minh câu chuyện Cô nhỏ bán diêm của An – đéc – xen

4288

Cảm tưởng về cô nhỏ bán diêm trong truyện Cô nhỏ bán diêm

9639

Phân tích truyện ngắn Cô nhỏ bán diêm của An-đéc-xen

6425

[rule_2_plain] [rule_3_plain]

#Cảm #nhận #về #cái #kết #của #truyện #Cô #nhỏ #bán #diêm


  • Tổng hợp: Học Điện Tử Cơ Bản
  • #Cảm #nhận #về #cái #kết #của #truyện #Cô #nhỏ #bán #diêm

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button